Ngã Du Tử

Đỉnh Thức



Riêng thi sĩ Hướng Dương
Tác giả: Chong đèn soi hướng gió
*
Người đàn ông
ẩn mình hai khuôn mặt
Hoài niệm quá khứ
nheo mặt tương lai
bụi cát mịt mù cơn mộng phù hư
câu thơ tiết khí ngủ vùi trong tâm thức
nằm giữa hiện sinh mơ luân lý cội nguồn
Cay xé ruột
“sầu viễn du uẩn ức hồ trường”*
lòng chơn chất vị ngọt ca dao quê hương mẹ
mây sông Thu lớp lớp phù trầm
biển đời chìm nổi trần căn
lưu viễn quê người xa xa lắc
“Tiếng đàn trắng”** thuở giang hồ đầy ắp
Giang hà ráng dựng buổi hoàng hôn
bão dâng sóng lòng dập dồn
cuốn theo thủy triều nhân ảnh
một thời tiếc gì nụ hôn

Tìm lại mình nhập nhằng sau trước
cánh chim bạt gió mỏi cánh tung trời
biển đời trùng khơi
lưỡi kiếm xưa mài tảng đá nhân tâm
như cuồng lưu dâng đợt sóng ngầm
phá tan thang đời nhập nhoạng
sáng trưng như ánh trăng rằm
*
Cùng phận tằm
bền bỉ vương tơ ánh
triền tương lai con dốc vọi đôi chân
ý tưởng hân hoan
dội vào bản thể
nâng thêm sức sống cuộc trường đồ
với tay chạm đến hư vô
chỉ còn con chữ nhấp nhô bềnh bồng
thà xanh, xanh một đời trong
kết từng con chữ thành dòng thi kinh
*
Cõi nhân sinh
“tự cổ thùy vô tử”(1)
phía tương lai nhịp nhịp bước trùng trùng.

Ngã Du Tử
(Trích MẮT THÁNG GIÊNG) NXB Thanh niên 2011
*câu thơ Hướng Dương
**thi phẩm của Hướng Dương
(1) thơ Nguyễn Công Trứ

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 6 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Đỉnh Thức"